Thứ Năm, 28 tháng 5, 2015

Phố cũ


Phố cũ -

Trở lại thu vàng phố 
Với lời hứa ân tình 
Hạnh phúc của chúng mình 
Cứ ru hoài em nhé 
.
Mà bây giờ quạnh quẽ 
Tình biền biệt mùa đau 
Để mắt biếc buồn sầu 
Làm sao anh không biết 
.
Em ơi dẫu nuỗi tiếc 
Sẽ phải làm gì đây 
Khi duyên ta chẳng vay 
Phận trời ban –không nợ 
.
Đường tình thôi nỡ dở 
Vôi xoá lòng đi em 
Có ướt đầm gối đêm 
Hai ta cùng sầu cảm 
.
Anh mong em quên lãng 
Coi như tình phù du 
Rồi tìm lại nắng thu 
Hong lại thương yêu nhớ 
.
Anh đi dẫu không nỡ 
Mà cũng phải đi thôi 
Chúc em tìm nụ cười 
Ngạo nhân gian mây tóc .
Thơ:Nguyễn Viết Tân (LTM)

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Vẫn đó thương yêu -



Thoảng lời gió em ơi nhớ gì không 
Ta gặp nhau trong chốn này vội vã 
Mùa cô liêu lòng ta thấy là lạ 
Lối nào em cùng ta mộng chiều lơi 
Và từ đó nắng hồng đã lên ngôi 
Ta cùng em thả ước mơ cùng gió 
Khúc tương tư hồng điều dài bên hạ 
những chiều buồn thôi tiễn biệt từ đây 
.
Cánh chim trời cõng những ước mơ say 
Bên mùa thu hàng cây đang trút lá 
Chiều hong tóc cơn mê hôn hoàng thả 
Vạt mây bồng tím gói những ước mơ 
Trót yêu rồi tim khắc khoải lời thơ 
Dõi thương em trong ý vần vụn vỡ 
Chiều gom nhặt câu đứt quãng dang dở 
Tết vào đêm cho vẹn màu trăng thanh 
Cùng thả hồn chốn trời yêu ngoan lành 
Tự khúc thương mênh mông nào quên được 
Trong gió lạnh vẫn quanh ta sau trước 
Ấm áp quá tình mình đến hoang sơ 
Gầu khua trăng hối hả múc tương tư 
Đầy trời yêu cứ mặc côn trùng khóc 
Than ngày cũ những vần thơ đá nhọc 
Rũ bóng đêm lạc loài thủa rất xưa 
Trời thì cao mây thấp xuông nô đùa 
Trên mặt sông gió đang ngân khúc hát 
Chao mặt nước cho con sóng xô mạn 
Thuyền tình yêu bến đổ trong đêm nay 
Em yêu ơi em trong thu lá vàng bay 
Đừng hụt hẫng bởi vì thu vẫn thế 
Giữa đại ngàn lá vẫn rơi là để 
Ủ lòng đông chờ xuân đến giao tình 
Rồi lại đến mùa hoa trong phiêu linh 
Ta vẫn đây cùng chung phương trời rộng 
Tình yêu ơi như lời yêu gió lộng 
Khúc du ca với vạn nẻo thi cầm
.
Thơ:Nguyễn Viết Tân (LTM)

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

Buồn -Hết Chưa


Buồn quá ngồi đây ngẫm lại đời 
Sao chiều bạc tóc vẫn chơi vơi 
Tại ta tại số hay định mệnh 
Mà mãi tình đau phía xa rời 
.
THanh xuân ru mộng phía xa khơi 
Trầm bổng tang tình luyến ái ơi 
Thuyền ru mọi hướng đời hoa mật 
Hương tình lan tỏa ngút phương trời 
.
Thế rồi đời đau tại mình thôi 
Thân vướng tội đồ rồi tả tơi 
Biết bao năm rồi trong cô lẻ 
Mòn mỏi trông mong khung cửa trời 
.
Khi bước đường cũ chân mỏi rồi 
Rã rời thân xác tình đơn côi 
Cứ đếm ngày tháng trong rời rã 
Rồi mơ với mộng ảo trong đời 
.
Bất chợt tan mây trên đường hoa 
Hình như hạt nắng đâu lòng ta 
Mở hồn cười vang ngân nga khúc 
Một nét tình mơ rất thiệt thà ...
.
Thơ :Nguyễn Viết Tân (LTM)

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

TRĂNG VỠ





Có một vầng trăng rớt lại đây! 
Xanh như màu lá bóng trăng gầy 
Hương bay qua buổi chiều ngày cũ 
Có phải vầng trăng của gió mây ? 

Ai tự tình ai bên quãng vắng 
Hao hao ngọn gió giữa chiều say 
Bồng bềnh như giữa mùa trăng vỡ 
Lạc lối chen chân đến chốn này! 

Đừng gom trăng vỡ để trăng tan 
Cứ để trăng theo với gió ngàn 
Một đêm trăng sáng qua miền hạ 
Bóng đổ vàng theo đêm vương mang 

Mãi mãi là trăng của hoàng hôn 
Trôi dài cho hết đêm vô hồn 
Người qua lối ấy qua lối ấy 
Ôm ngực còn nghe một chút buồn! 

Ai tự tình ai mùa trăng vỡ 
Mà đêm cô tịch chỉ mình ta 
Gối đầu lên một phần bia mộ 
Hòai niệm gì đây để lệ nhòa
Lê Trần Minh