ĐÂU PHẢI BỞI MÙA THU
Nếu mai này mình chẳng là của nhau
Xin em đừng vì đau lòng khép cửa
Chắc bởi vì ta có duyên gặp gỡ
Mà phận tình chưa trọn vẹn mà thôi
Khi hai ta, đã thấy hết yêu rồi
Xin em đừng đem lòng thù hận
Cũng xin đừng để lòng mình vương vấn
Sẽ để buồn cho ai đó đến sau
Nếu một ngày, chúng mình phải xa nhau
Con đường cũ, sẽ chia về hai lối
Dẫu gặp nhau đừng quay lưng bước vội
Có đau lòng, cũng đôi tiếng hỏi han
Con phố ngày nào nếu có dịp đi ngang
Em cũng đừng bắt mình rẽ lối
Kỷ niệm xưa, của một thời nông nổi
Dẫu qua rồi, ấm lại phút chốc thôi
Nếu một ngày, chúng mình chẳng nên đôi
Em lấy người ta, anh làm chồng người khác
Ngày vu quy, ồn ào trong tiếng nhạc
Có thổn thức lòng, kỷ niệm khẽ gọi tên
Mùa thu về, tiếng xào xạc bên hiên
Anh lại nhớ, những thu từ dạo đó
Lối ta về cũng ngập đường lá đổ
Mình tựa đầu, nghe gió hát bên tai
Rồi lâu sau, sau những tháng năm dài
Bao mùa thu, anh không còn nhớ rõ
Chợt nhận ra trong những chiều nổi gió
" Lá trút rơi nhiều, đâu phải bởi mùa thu".
- Rong Rêu