TỪ BI HỈ XẢ
1. Chùa Kim Tiên và chùa Từ Quang không chung vách nhưng chung hàng rào.
Từ Quang giàu, nhiều bổn đạo lắm địa như bà Lý Lâm Tinh.
Kim Tiên nghèo, có cái giếng nước rất ngọt thì Từ Quang, cúng kỵ, cầu siêu cầu an, lên gánh gần cạn vào mùa khô.
Thầy Kim Tiên ở một mình, tự nấu cơm và kiếm rau rán, bầu mướp ... luột ăn. Lúc ấy mới hồi cư 1946 ai cũng nghèo. Có kẻ vào hái trái mướp, thầy thấy, thầy niệm Phật mong rằng người kia không thấy thầy.
Chuyện kể lại khi trà dư tửu hậu thì có người nói theo ông nên để cho kẻ kia biết rằng thầy thấy mà thầy tha, chứng tỏ lòng từ bi của thầy.
Có kẻ bình loạn rằng đã là sư (thứ thiệt) thì cần chi cái danh hảo từ bi; hãy để cho người ta ăn trái mướp êm xuôi, cả nhà vợ chồng con cái húp muỗng canh mướp nấu muối trưa hè; cần chi cái danh hảo chủ nợ trái mướp mà giữ người ta trong mặc cảm tội lỗi.
Theo phân tâm học, mọi mặc cảm đều đưa đến các biến thái không tốt; người hái mướp có thể sẽ rầy la con cái vô lối v.v... để xóa mặc cảm.
Từ bi hay không từ bi cách nhau đường tơ. Thật ra các quyết định và suy nghĩ có thể đúng với người nầy mà không đứng với người kia, đúng theo hoàn cảnh.
2. Một người đàn ông phát hiện ra con bò cạp đang chơi vơi trong nước, ông quyết định đưa tay ra cứu nó nhưng chính con bò cạp đó lại chích ông ta.Vẫn cố gắng vớt con bò cạp ra khỏi nước,người đàn ông đó lại bị chích nữa.
Một người khuyên ông không nên cứu nó nữa.Nhưng người đàn ông trả lời rằng: Bản năng tự nhiên của bò cạp là chích.Bản năng tự nhiên của tôi là yêu thương.Vậy tại sao tôi lại từ bỏ bản năng yêu thương của tôi vì bản năng tự nhiên của bò cạp?
Vì thế xin đừng từ bỏ tình yêu,đừng đánh mất lòng tốt,sự hào hiệp của chính bạn,ngay cả khi những người bạn xung quanh có làm bạn đau lòng...